Marcus Rashford, một biểu tượng của Manchester United trong quá khứ, đã trải qua một hành trình đầy biến động và ngã xuống. Từ một cầu thủ trẻ xuất thân từ học viện, người hùng của cộng đồng và tiền đạo được định giá 100 triệu bảng, Rashford đã trở thành một phần bị ruồng bỏ tại Old Trafford.

Sự sụp đổ của Rashford tại Man United không diễn ra trong một sớm một chiều. Mối quan hệ đổ vỡ với HLV Ruben Amorim là đỉnh điểm của một quá trình đẩy Rashford ra ngoài rìa. Từ một cầu thủ được xem là bất khả xâm phạm, Rashford dần bị loại khỏi đội hình và phải tập luyện một mình. HLV Amorim đã công khai tuyên bố rằng ông thà chọn HLV thủ môn 63 tuổi ngồi dự bị còn hơn là Rashford. Lời nói đó không chỉ là một đòn giáng mạnh vào lòng tự trọng của cầu thủ mà còn là tín hiệu rõ ràng rằng tương lai của anh không còn ở Old Trafford.
Trước thềm mùa giải mới, sự ghẻ lạnh đối với Rashford càng trở nên rõ rệt. Anh bị yêu cầu tránh xa sân tập Carrington trong khi tân binh Matheus Cunha được trao thẳng chiếc áo số 10 mang tính biểu tượng của anh. Đó là giọt nước tràn ly, biến một trong những sản phẩm ưu tú nhất của học viện thành một người thừa đúng nghĩa.

Thay vì cam chịu số phận, Rashford đã thực hiện một canh bạc lớn và đầy tính toán. Anh không gục ngã mà chọn cách đứng lên và tự định đoạt tương lai. Nửa cuối mùa giải 2024-25, ngôi sao sinh năm 1997 gây ấn tượng mạnh mẽ trong màu áo Aston Villa theo dạng cho mượn, một lời nhắc nhở đanh thép về đẳng cấp vẫn còn vẹn nguyên.

Mùa hè đến, Rashford không nghỉ ngơi. Anh bay đến Marbella miệt mài tập luyện riêng để duy trì thể trạng tốt nhất. Trong một cuộc phỏng vấn với một influencer người Tây Ban Nha, anh đã khéo léo bày tỏ sự ngưỡng mộ với Barcelona và tài năng trẻ Lamine Yamal. Đó là một lời mời gọi không thể lộ liễu hơn, và nó đã phát huy tác dụng.

Barcelona, điểm đến trong mơ của Rashford, đã vào cuộc. Họ đã theo dõi anh từ lâu, và khi các mục tiêu khác như Nico Williams hay Luis Diaz trở nên khó khăn, gã khổng lồ xứ Catalan đã tăng tốc để hoàn tất một thương vụ được xem là ít rủi ro nhưng tiềm năng cực lớn. Họ sẽ trả toàn bộ lương cho Rashford trong một mùa giải và có quyền mua đứt với giá chỉ khoảng 30 triệu bảng – một con số quá hời cho một cầu thủ ở độ tuổi 27.

Việc Rashford chọn chiếc áo số 14, số áo của huyền thoại Thierry Henry, cũng mang đầy tính biểu tượng. Anh đến Camp Nou không chỉ để trốn chạy khỏi địa ngục Old Trafford, mà còn để kế thừa di sản và viết nên chương mới của riêng mình.
Sự ra đi của Rashford là minh chứng cho việc Man United đã đặt trọn niềm tin vào HLV Amorim, sẵn sàng hy sinh một biểu tượng để củng cố quyền lực cho HLV trưởng. Nhưng nó cũng đặt ra một câu hỏi lớn về cách CLB đối xử với các tài năng của mình.
Đối với Rashford, đây là một khởi đầu mới, một sân khấu lớn để chứng minh giá trị. Hành trình từ ngôi sao được săn đón đến kẻ bị ruồng bỏ đã khép lại. Giờ đây, một hành trình mới bắt đầu: hành trình của một cầu thủ khao khát chinh phục những danh hiệu lớn nhất, tại một nơi mà anh gọi là ‘giấc mơ’.